Đợi

Ngày dài đợi anh từng phút giây
Xào xạc lá rơi ngỡ gót giày.
Anh hứa. Anh quên. Anh không đến.
Lá cứ rơi và gió vẫn lay.

Ừ thì thôi. Không đến thì thôi.
Em đã cố quên, em quên rồi.
Chiếc lá thương em không rơi nữa.
Ngồi một mình viện cớ cho anh.
—–
Nhưng con gió lại lùa khung cửa.
Vội mừng tin anh không thất hứa.
Mở cửa rồi biết mình đã lỡ.
Chẳng thấy anh, chỉ có gió mà thôi.
….
Ừ thì thôi, không đến thì thôi.
Em đã cố quên, em quên rồi
Con gió thương em không lay nữa
Ngồi một mình viện cớ cho anh.

——-

complaining beautiful young blond woman holding a clock

Thơ của Phil Nguyễn