Tôi về thăm ngõ nhỏ
Nghe kẽo kẹt võng trưa
Bà đã yên giấc cỏ
Sau ngần ấy nắng mưa
English
Grandma!
I come back to the narrow lane,
The hammock sighs as shoot my pain.
Grandma sleeps beneath the grass,
After a lifetime of sun and rain.

Tôi về thăm ngõ nhỏ
Nghe kẽo kẹt võng trưa
Bà đã yên giấc cỏ
Sau ngần ấy nắng mưa
English
Grandma!
I come back to the narrow lane,
The hammock sighs as shoot my pain.
Grandma sleeps beneath the grass,
After a lifetime of sun and rain.

Căn nhà xưa hoang tịch
Một tuổi thơ vơi đầy.
Ba ra đi ngày ấy.
Con không kịp cầm tay.

Con về thăm lại mái xưa.
Bóng cha không thấy, liếp thưa vắng người.
Nhớ sao cái thuở lên mười.
Dáng cha, bóng mẹ vui cười sớm hôm.

Căn nhà xưa, cha không còn nữa
Mẹ đã già, sắp rụng nay mai.
Con còn tìm kiếm tương lai.
Năm về đôi bữa quắt quay nỗi buồn.

Những tháng ngày rong ruổi,
Chốn thị thành xa xôi.
Mẹ ở nhà mong mỏi,
Tảo tần giữa nắng nôi.

Ba bây giờ là lá.
Ba bây giờ là hoa.
Con mãi là đứa trẻ.
Đêm đêm về nhớ ba


Ta bỗng tiếc trời của hôm nay
Mây trắng , hoa tươi , gió lộng đầy.
Muốn mang về cất trong tủ kính
Để những tinh khôi ở mãi đây.

Đã lâu lắm rồi em không ghé blog anh
Để những entry đong đầy nỗi nhớ
Những bài thơ anh viết còn dang dở
Em không vào anh thiếu những comment

Ngày dài đợi anh từng phút giây
Xào xạc lá rơi ngỡ gót giày.
Anh hứa. Anh quên. Anh không đến.
Lá cứ rơi và gió vẫn lay.
…
Ừ thì thôi. Không đến thì thôi.
Em đã cố quên, em quên rồi.
Chiếc lá thương em không rơi nữa.
Ngồi một mình viện cớ cho anh.
—–
Nhưng con gió lại lùa khung cửa.
Vội mừng tin anh không thất hứa.
Mở cửa rồi biết mình đã lỡ.
Chẳng thấy anh, chỉ có gió mà thôi.
….
Ừ thì thôi, không đến thì thôi.
Em đã cố quên, em quên rồi
Con gió thương em không lay nữa
Ngồi một mình viện cớ cho anh.
——-
