Đi trên đường Thành Phố
Chợt hương hoa sữa nồng
Như mùi thơm nỗi nhớ
Hà Nội tiết mùa đông
….
Anh như là đầu đông
Em như là thu cuối
Hà Nội với Sài Gòn
Nỗi nhớ nhau vời vợi
….
Anh đi ra rất vội
Anh lại vào rất mau
Khi nào đông ko lạnh,
Ta mới hết nhớ nhau
Chuyên mục lưu trữ: Thơ Tình Yêu
Thơ Về Tình Yêu
Cô Phụ
Nửa đêm , trăng nhạt, quạ kêu vang.
Có người cô phụ phận dở dang.
Nhớ chồng khuất núi nơi xa thẳm.
Ôm lấy con thơ dạ ngổn ngang.

Cô Đơn
Giọt cafe tí tách.
Đếm lần thời gian trôi.
Sân nhà không bóng khách.
Chỉ mình tôi với tôi.

CAFE ĐẮNG
Cafe từng giọt đắng
Rơi vào lòng tái tê.
Từ ngày em xa vắng
Sắc đen giăng lối về.

Lối về
Rồi năm tháng nhạt nhòa trong ký ức .
Người yêu xưa đã quên lối đi về .
Hoa cỏ dại chen ngang đường xưa cũ.
Lá rơi đầy che dấu bước chân đi.

Bản Dịch tiếng Anh
Old way
Years have passed, memories have passed,
My lover forgot that old way.
The path lies beneath the wild grass,
Leaves cover the steps of those days.
TINH KHÔI
Ta bỗng tiếc trời của hôm nay
Mây trắng , hoa tươi , gió lộng đầy.
Muốn mang về cất trong tủ kính
Để những tinh khôi ở mãi đây.

Đợi
Ngày dài đợi anh từng phút giây
Xào xạc lá rơi ngỡ gót giày.
Anh hứa. Anh quên. Anh không đến.
Lá cứ rơi và gió vẫn lay.
…
Ừ thì thôi. Không đến thì thôi.
Em đã cố quên, em quên rồi.
Chiếc lá thương em không rơi nữa.
Ngồi một mình viện cớ cho anh.
—–
Nhưng con gió lại lùa khung cửa.
Vội mừng tin anh không thất hứa.
Mở cửa rồi biết mình đã lỡ.
Chẳng thấy anh, chỉ có gió mà thôi.
….
Ừ thì thôi, không đến thì thôi.
Em đã cố quên, em quên rồi
Con gió thương em không lay nữa
Ngồi một mình viện cớ cho anh.
——-

HÈ SANG
Hè sang phượng giục tiếng ve sầu
Đầu mùa rả rích giọt mưa mau
Tiếng quốc thương người xa vạn dặm
Cỏ non vương hàng lệ nhớ nhau.

Hè sang phượng giục tiếng ve sầu
Đầu mùa rả rích giọt mưa mau
Tiếng quốc thương người xa vạn dặm
Cỏ non vương hàng lệ nhớ nhau.
Mùa Cao Su Thay Lá
Anh về thăm em, mùa cao su thay lá
Chim líu lo vang khúc hát mừng vui
Gió mơn man, lá vàng bay trên đá
Một nụ mai báo xuân sắp đến rồi
Em nhanh chân đi giữa rừng bát ngát,
Áo công nhân thấp thoáng giữa núi đồi
Nắng ửng hồng trải mình trên đất đỏ
Cây vào mùa trút lá để sinh sôi.
Phil Nguyễn
Hỏi Bạn
Tôi hỏi cây phượng vỹ
Người yêu của tôi đâu?
Cả hàng cây đỏ rực
Một cây chợt lắc đầu
Tôi lại hỏi ve sầu
Người yêu tôi đâu nhỉ?
Ve sầu kêu rầu rĩ
Cô ấy đã ra đi
Nước mắt dàn dụa mi
Tôi quay đi hỏi bạn
Thằng bạn thân vô hạn
Từ thuở tắm cởi truồng
Nó chỉ tay cuối đường
Nơi có một khu vườn
Và một căn nhà nhỏ
Người yêu mày trong đó
Nhưng giờ là vợ tao…
Phil Nguyễn