Giọt cafe tí tách.
Đếm lần thời gian trôi.
Sân nhà không bóng khách.
Chỉ mình tôi với tôi.

Thơ Về bạn bè
Giọt cafe tí tách.
Đếm lần thời gian trôi.
Sân nhà không bóng khách.
Chỉ mình tôi với tôi.

Ngày mai họp lớp đấy bạn ơi
Bạn về cứ lái xe hơi mà về
Mình đi xe máy chẳng nề
Vì mình quen nắng, quen nghề xe ôm.
Ngày xưa bên bạn sớm hôm.
Dòng đời đưa đẩy nông thôn – thị thành
Mình thì thất bại đã đành
Thấy bạn hạnh phúc, chân thành rất vui.
Mỗi người đã có phận rồi.
Mình không ganh ghét những người thành công.
Cuộc đời cũng giống dòng sông.
Khúc trong, khúc đục, khúc cong, khúc lồi.
Chỉ cần bạn chẳng chê cười.
Thì sao phải ngại bạn người thành công.


Đã lâu lắm rồi em không ghé blog anh
Để những entry đong đầy nỗi nhớ
Những bài thơ anh viết còn dang dở
Em không vào anh thiếu những comment

Hè sang phượng giục tiếng ve sầu
Đầu mùa rả rích giọt mưa mau
Tiếng quốc thương người xa vạn dặm
Cỏ non vương hàng lệ nhớ nhau.

Hè sang phượng giục tiếng ve sầu
Đầu mùa rả rích giọt mưa mau
Tiếng quốc thương người xa vạn dặm
Cỏ non vương hàng lệ nhớ nhau.
Tôi hỏi cây phượng vỹ
Người yêu của tôi đâu?
Cả hàng cây đỏ rực
Một cây chợt lắc đầu
Tôi lại hỏi ve sầu
Người yêu tôi đâu nhỉ?
Ve sầu kêu rầu rĩ
Cô ấy đã ra đi
Nước mắt dàn dụa mi
Tôi quay đi hỏi bạn
Thằng bạn thân vô hạn
Từ thuở tắm cởi truồng
Nó chỉ tay cuối đường
Nơi có một khu vườn
Và một căn nhà nhỏ
Người yêu mày trong đó
Nhưng giờ là vợ tao…
Phil Nguyễn